Nội dung thư

Saturday, July 25, 2015

* Văn chương người lớn!

Cái quạt giấy

Một lỗ sâu sâu mấy cũng vừa,
Duyên em dính dáng tự ngàn xưa.
Vành ra ba góc da còn thiếu,
Khép lại đôi bên thịt vẫn thừa.
Mát mặt anh hùng khi tắt gió,
Che đầu quân tử lúc sa mưa.
Nâng niu ướm hỏi người trong trướng,
Phì phạch trong lòng đã sướng chưa?

Thơ Hồ Xuân Hương

Có thể "Đọc tiếp" nếu bạn là người đã có từ 18 tuổi trở lên, còn không thì xin dừng lại ở đây. Xin lỗi!
Do not go further if you are under 18 years of age, Please.









VĂN CHƯƠNG TIẾNG VIỆT VÀ "CÁI L."



Khi Thùy Trang viết bài thẳng thắn sử dụng "danh từ" có trong tự điển nầy thì một số Dư Luận Viên tìm cách bôi nhọ về việc sử dụng "ĐẠI DANH TỪ" nầy.

Trong tiếng Anh dường như KHÔNG có chữ chính xác để diễn tả chỗ kín của phụ nữ, mà thay vào đó họ sử dụng tiếng lóng là PUSSY (con mèo) hay chữ Vagina (tử cung)...

Tiếng Việt chúng ta đa dạng hơn tiếng Anh, do đó chúng ta có chữ "Cái Lồn" rất đáng yêu và dễ thương. Đây chính là nơi sinh ra chúng ta, nơi sinh ra các nhân tài cho thế giới, và cũng là cánh cửa tồn tại của nhân loại.

Nó rất đẹp và ý nghĩa như vậy thì vì lý do gì trong văn chương tiếng Việt, các Văn sĩ tránh sử dụng danh từ nầy, chẳng những vậy, nhiều người còn cho là thô tục, thậm chí là vô học khi sử dụng nó trong văn chương!

Trên nước Mỹ ở cấp tiểu học, khoảng lớp 5 là trường học đã bắt đầu dạy về sinh lý cho trẻ em. Ở Việt Nam thì ngược lại, các bậc phụ huynh tìm cách giấu con mình về vấn đề sinh lý, khi đưa bé tuổi teen hỏi chuyện, thay vì giải thích thì các phụ huynh né tránh.

Trong lãnh vực hội họa Tây phương, bức tranh L’Origine du Monde (Cội Nguồn Nhân Gian) của Gustave Courbet có một chỗ đứng riêng biệt. Được vẽ vào năm 1866, bức họa vô giá nầy không vẽ gì khác ngoài CÁI LỒN.

Tại sao văn chương tiếng Việt lại tránh sử dụng "danh từ" nầy, còn cho là dơ dáy và lấy cớ đó là nơi vệ sinh của phụ nữ. Nếu nói là xấu xa thì vì sao trong đời sống vợ chồng và tình nhân thì đàn ông cứ luôn ôm hôn xì xụp và trân quí nó!

Như vậy "Cái Lồn" là một thứ vừa "XẤU XA" vừa "TRÂN QUÍ" là không hợp lý. Cái XẤU thì không thể là cái QUÍ được, do đó trong đời sống sự phân định biên giới TỐT XẤU chính là do lòng con người.

Trong đời sống chúng ta có những người sống ĐẠO ĐỨC giả tạo, ai nhắc tới CÁI LỒN thì chê bai xấu xa nhưng lúc gần nó thì "xì xụp" như không muốn buông ra.....

Hãy sống thật với lòng mình, văn chương cũng như xã hội, có lúc cũng cần phải làm một cuộc cách mạng để thay đổi tư duy các nhà Văn, nhà Thơ ...

Hãy xem hai chữ "CÁI LỒN" chỉ là một danh từ bình thường trong đời sống chúng ta, vì càng che giấu nó, thì càng lòi ra cái đạo đức giả của một con người.
Nguyễn Thùy Trang


*******

Sáng trăng sáng cả vườn chè ...
Chập chờn đêm tối ...sau hè , nhà ai .
Vẳng nghe nước chảy (?)bên tai,

Em buồn...Em tắm ; đố ai (?) lén dòm !...


Nửa đêm trăng sáng vườn chè ...
Mập-mờ như có... sau hè, bóng ai...
Lại nghe... bì bõm bên tai
Khe rào nhẹ ghé dòm ai... tắm kìa !!!


Miệng cười tay bụm hớ-hênh.
Cỏ gà lún-phún bồng-bềnh thật xinh
Tuyết-lê đôi nửa vun-vun

Tóc mây hờ-hững trên vùng đồi non...


Mắt nhung mơ-mộng xa-xăm...
Môi hồng hờ-hững trăm năm đợi chờ
Dưới khe cỏ rậm phất-phơ,
Loăn-xoăn mươn-mướt cho mơ-mộng nhiều...


Dang chân, tay chống ngước chờ
Hỡi ai Quân-tử hững-hờ được chăng ???
Về đây ươm mộng gối chăn...
Cho mây quyện gió, cho Trăng quyện tình...


Sẵn-sàng đón Mộng, đón Tình
Đôi gò bồng đảo thật xinh gọi mời
Rậm-rì đen mướt ai ơi...
Mượt-mà xoay-xoáy chờ ai trao tình.....


Nhìn em xinh thật là xinh
Vun trên rậm dưới tình ơi là tình



“Mẹ em cứ bảo không L.
Cái chi dưới háng như cồn cỏ may”.


“Nửa đêm thức dậy đâm xay
(đâm gạo = giã gạo) đâm xay = giã gạo và xay lúa
Gãi L. xoạc xoạc lông bay đầy nhà”.


“Chiều chiều xách mủng (thúng) xuống đồn
Cậu cho bát gạo, banh L. (cho) cậu coi”.



“ Bướm đồng, động đến thì bay
Bướm nhà động đến lăn ngay ra giường”.


“Em là con gái chợ Cồn
Người thì bé nhỏ, cái L. lại to !”.


“Nơi nào mà nắng không khô
Mà mưa không ướt đút vô, mọc liền !”.


“Làm trai cho đáng nên trai
Mồm thơm mùi rượu, tay khai mùi L.”.


"Bước chân vào quán đèn mờ,
Ngồi gần con gái không sờ là ngu.
Thà rằng cắt tóc đi tu,
Ngồi gần con gái, sao … ngu không sờ?"


“Tưởng là quân tử nhất ngôn
Ai ngờ quân tử rờ L. hai tay”.


“Quân tử nhất ngôn là quân tử dại
Quân tử nói lại, là quân tử khôn
Quân tử rờ L. là quân tử giỏi!”.

“Làm trai như thế mới khôn
Ăn cơm dùng đũa, rờ L. dùng tay”.