Bác sĩ hay Dược sĩ, ai có quyền bào chế thuốc?
Dễ hiểu thôi vì cơ quan FDA không kiểm soát dược thảo (dược thảo không được xem là thuốc trị bệnh mà chỉ là một loại “thuốc bổ”, dietary supplements). Mời vào link dưới đây để xem chi tiết hơn về FDA:
http://health.howstuffworks.com/wellness/food-nutrition/vitamin-supplements/fda-regulate-herbal-supplements2.htm
Bài viết nầy giúp cho Quý Vị Đồng Hương đừng để tụi “Lang Băm” qua mặt chúng ta.
Nhập đề: Việt kiều tốt số ở tại xứ Mỹ.
Xứ Mỹ là xứ có thể dò tìm, khám phá, lật tẩy những chuyện gian trá của loài người. Từ tôn giáo có thể “khui hụi“ được nhiều sự dâm ô của những người đội lốt tôn giáo. Từ chính trị có thể “khui hụi“ những gian trá của các chính trị gia hàng đầu của Hoa Kỳ hay Thế Giới (ví dụ: khui hụi vụ Watergate làm Tổng Thống đang cầm quyền suýt ở tù, đó là Richard Milhous Nixon).
Từ Y khoa chúng ta có thể khui hụi những tên “lang băm giả hình“, cứ tuyên bố hàng ngày trên Tivi, Radio, Báo chí, Internet là mình vừa khám phá thần dược trị bá bệnh, trị được ung thư, trị được chứng bất lực, vv…
Ở tại đất Hoa Kỳ đầy tin tức và đầy chứng liệu có thể truy tìm ra sự “gian trá“, mưu mô của những tên lưu manh nầy… mà chúng ta không chịu tìm ra… thì kiếp sau nhớ xin Thượng đế cho đi đầu thai những xứ như Congo, Yemen, Afghanistan, hay đầu thai thành mọi ở truồng hoặc mọi arboriginal Úc hay mọi Amazon tốt hơn.
Tại Hoa kỳ, nhất là trong cộng đồng người Việt chúng ta ở khắp tiểu bang Hoa kỳ. Chúng ta thường thấy nhiều vị tự xưng là bác sĩ, mặc áo blouson trắng, y như các bác sĩ medicine doctor tại các phòng khám bệnh. Họ tự vỗ ngực cho là “chính mình vừa phát minh ra một loại thần dược. Thuốc nầy trị dứt bệnh ung thư, trị dứt bệnh tiểu đường diabetes, trị dứt bệnh cao mỡ high cholesterol… vv..”
Tụi lang băm nầy có thể thuê mướn những tên MC nổi danh (trên các DVD ca nhạc) hay các ca sĩ nổi danh Việt kiều vài nghìn đô la, để đứng ra quảng cáo (khuyến mãi) cho thuốc “thần dược” của họ.
Khi chúng ta thấy hay nghe hay đọc thấy những kẻ nổi danh ấy, thì chúng ta hoàn toàn tin tưởng đúng là thần dược nên danh ca XYZ , tên MC NNN không bao giờ lường gạt họ.
Như vậy khi mua thần dược ấy về, uống vào …thì kể như chúng ta giao sanh mạng của chúng ta cho những tay lang băm nầy.
Quanh đó là nhữ̉ng chai thuốc hình thù, mẫu mã rất đẹp mắt.
Nào là thuốc trị bá bệnh, trị ung thư, trị bất lực mà các loại thuốc khác không trị được. Họ tự cho là thuốc khác đều không trị được, chỉ có thuốc mà họ điều chế ra là trị được mà thôi.
Muốn chế thuốc thần dược, điều kiện đầu tiên là phải hiểu về:
- Dược phẩm, Hóa học và Cơ thể học cùng phản ứng của cơ thể khi thuốc ấy tan vào máu.
- Phải học tại các đại học Y Khoa hay đại học Dược Khoa và được cấp bằng hành nghề tại Hoa kỳ mới xong. Những bằng y khoa hay dược khoa tại ngoại quốc kể cả Pháp, Thụy sĩ, Đức, Japan, Singapore, India, Russia, Mexico, Brazil… khi vào Hoa kỳ thì bắt buộc phải thi lấy bằng tương đương và được luật pháp tại các tiểu bang ấy chấp nhận thì mới có thể hành nghề được.
Một bác sĩ lang băm, học trình châm cứu hay đông y có 6 tháng hay 1 vài năm thì không thể nào chế thuốc thần dược ấy được. Một y tá cũng phải học 5, 3 năm trở lên chứ đừng nói chi đến trình độ một bác sĩ hay dược sĩ.
Chỉ tiếc là tại Hoa kỳ, chúng ta có nhiều luật sư người Việt, có bằng hành nghề luật mà không đưa những tên lang băm “chế thần dược” ấy ra tòa, để bảo vệ sức khỏe cho chúng ta.
Khi người Việt chúng ta không thấy những luật sư ấy đưa các tên lang băm ra tòa, thì chúng ta cho rằng những tên lang băm ấy đúng là bác sĩ Thần Tiên từ trên trời bay xuống, rồi chế thần dược cho chúng ta uống. Uống vào là hết ung thư, hết bệnh tiểu đường diabetes, hết cao mỡ high cholesterol, hết HIV, hết SIDA AIDS… và thuốc Tây Y của những tập đoàn bào chế thuốc Hoa kỳ ngu như “hạch chà và” vậy.
Có hàng vạn dược sĩ bào chế, nghiên cứu ngày đêm, hàng trăm phòng thí nghiệm trị gía hàng trăm triệu dollars mà không làm ra được thần dược như của những tay lang băm ấy… thì ngu như Mỹ là phải rồi..
Những tay lăng băm ấy chỉ học có 6 tháng, chỉ cần cái bàn, vài chai bột thuốc made in China… phòng thí nghiệm ấy chỉ tốn tiền phòng mỗi tháng vài trăm dollars thuê mướn…
Thế là thần dược ra đời, cứu dân độ thế.
Tụi Y khoa Tây Phương quả thật sao ngu quá là ngu vậy ta?
Thật sự muốn phát minh, sáng chế loại thuốc trị bệnh thì phải:
1.- Phải học đậu bằng Dược sĩ bào chế thuốc (gọi là Pharmacologist). Học trình tại đại học Dược trên 7 – 8 năm trường. Thi cử vô cùng khó khăn hơn thi cử lấy bằng Dược sĩ bán thuốc tây (Pharmacist) vì liên quan đến mạng người, không phải chuyện đùa.. Bác sĩ y khoa (Medicine Doctor) không thể nào chế được thuốc mà bán theo toa tại các nhà thuốc tây ngoài phố hay tại bệnh viện được (trừ phi bác sĩ ấy từng bị bệnh tâm thần ngày xưa, tuyên bố ào ào vô tội vạ trên Internet).
2.- Phải có phòng thí nghiệm thử trên chuột, rồi trên thỏ, rồi trên khỉ và sau đó mới vào con người (nếu người ấy chịu rủi ro trước pháp luật khi uống thuốc ấy vào). Với sự giám sát của các cơ quan luật pháp Hoa kỳ về Y tế.
3.- Phải có phòng hay nhà máy bào chế thuốc ấy ra viên, rồi đóng chai vào hộp.
4.- Phải có bác sĩ y khoa (Medicine Doctor) cho toa, ký tên và chịu trách nhiệm trước pháp luật khi mình ký tên cho toa.
5.- Phải có dược phòng – Pharmacy (tiệm bán thuốc) nhận bán.
6.- Phải chịu trách nhiệm trước pháp luật, nếu bệnh nhân bị dị ứng thuốc.
7.- Phải chịu đền tiền thiệt hai cho nạn nhân bị phản ứng thuốc ấy.
Nhiều tập đoàn chế thuốc Pharmaceutical Corporation bị đền trên cả trăm triệu dollars mà chúng ta biết trên báo chí, TiVi… Đơn kiện rất nhiều và luật sư gọi là là “Class Action Lawsuits” kéo dài hàng năm, hàng chục năm trở lên.
Tiền đền cả chục triệu đô la. Còn những tiệm thuốc Bắc nho nhỏ góc đường quanh khu vực Chinatown hay Little Saigon, khi thưa kiện thì họ chỉ đưa: “cái khố rách” rồi sau đó khai bankcruptcy… thì bệnh tật mình ráng chịu.
Nếu chúng ta bỏ qua những điều nầy, vì chúng ta thấy các “lang băm” cứ lên TiVi, lên Radio, vào báo chí hàng ngày… mà FBI hay Cơ quan Y tế Hoa kỳ không nói gì… thì chúng ta xem là thần dược ấy là đúng rồi.
Chúng ta cư ngụ tại Hoa kỳ xem thấy điều nầy là đúng. Vì tại xứ Hoa kỳ đầy luật lệ, sai một chút là tù ngay. Cho nên những thuốc nầy được Tivi, Radio, Báo chí đăng tải là đúng sự thật.
Đó là điều lầm lẫn chết người. Luật pháp Hoa kỳ chỉ can thiệp khi có đơn thưa, có người khởi tố hay có báo chí, Tivi Hoa kỳ phanh phui thì luật pháp mới nhúng tay vào cuộc điều tra.
Bằng không thì hàng vạn, hàng triệu mẫu khuyến mãi (quảng cáo) trên báo chí, Radio, Tivi đều không được luật pháp Hoa kỳ để ý tới. Vì các cơ quan điều tra của Hoa kỳ họ không có người theo dõi mà đưa ra Tòa án.
Vì biết rõ điều nầy nên những tay bác sĩ dõm cứ ung dung tự tại mà lên Tivi, vào báo chí, radio mà khuyến mãi, mà quảng cáo một cách thoải mái, vô tư. Những bác sĩ dõm ấy đa số đều tốt nghiệp trường châm cứu tại Hoa kỳ, học trình 6 tháng là tốt nghiệp. Khi tốt nghiệp thì ung dung tự xưng là bác sĩ. Nào ai thưa kiện vì áo mặc màu trắng, y như bác sĩ y khoa medicine doctor ra tòa đâu? Cho nên càng thoải mái, càng ung dung tự tại. Ngay cả một vài bác sĩ có bằng tốt nghiệp y khoa phổ thông tại Pháp hay tại Âu Mỹ cũng ung dung tung ra tin là mình khám phá, phát minh ra thuốc trị được ung thư. Càng tệ hại hơn là cho rằng thuốc trị ung thư của mình bị tụi Pharmaceutical, Tập đoàn chế Dược phẩm hại mình, vì nếu thuốc trị ung thư mà mình vừa phát minh ra sẽ làm sập hệ thống mần ăn hàng chục tỉ dollars của họ. Cho nên họ phá bất cứ giá nào, cho nên thuốc trị ung thư của mình không ra mắt chào đời, mà trị ung thư cho loài người được. Nếu chúng ta tin lời nói của những lang băm 6 tháng trường, rễ cây, rễ cỏ hay lang băm 7 năm trường đại học y khoa bị bệnh tâm thần… thì kiếp sau chúng ta nên đầu thai xứ Mọi ở truồng là tốt nhất.
Chúng ta thấy hàng chục chai thuốc mới khám phá của hạng bác sĩ 6 tháng trường Rễ cây rễ Cỏ, không học một ngày nào về Hóa Học, về Cơ thể học của lớp 12 tại Việt Nam. Đùng một phát qua ngoại quốc thành bác sĩ phát minh ra thuốc thần dược. Mà dưới phần chót hộp thuốc là Made in China. Như vậy nghĩa là sao?
Chế thuốc hay điều trị bằng thuốc chỉ duy nhất có 2 hạng người Dược sĩ mà thôi, gọi là: Pharmacist và Pharmacologist.
Hạng Dược sĩ Pharmacist mà chúng ta thường thấy có mặt tại các tiệm bán thuốc tây tại góc đường (Pharmacy Drug store) hay tại Bệnh viện có phòng phát thuốc.
Pharmacologist nầy dính liền với phòng thí nghiệm Drug Labs. Phòng thí nghiệm Drug Labs có thể lớn, mà nhân viên lên đến hàng trăm người hay hàng nghìn người. Danh tiếng lẫy lừng như: Johnson & Johnson, Pfitzer, Roche, Bayer, Daiichi Sankyo, Mitsubishi Pharma, Novartis, Hoffman-La Roche,..v.v.
Labs có thể nhỏ vài người, khi dược sĩ bào chế ra thuốc mới thì thường bán công thức ấy cho các hãng thuốc lớn. Vì khi thuốc ấy được cơ quan US – FDA (Food and Drug Administration) chấp thuận sau thời gian rất lâu thử nghiệm rồi mới cho phép tung ra thị trường. Nhiều khi cơ quan FDA cho phép bán loại thuốc ấy ra ngoài thị trường, đôi khi có biến chứng nguy hại thì bị dân chúng thưa kiện ngay lập tức, dĩ nhiên cơ quan FDA thu hồi thuốc ấy và còn bị truy tố ra Tòa Liên Bang, tiếp theo những vụ kiện nhỏ của cá nhân bị ảnh hưởng bởi loại thuốc ấy. Tiền đền lên đến hàng trăm triệu hay hàng chục tỷ dollars là thường. Cho nên khi một hàng thuốc tung một loại thuốc mới ra thị trường tiêu thụ thuốc… thì không phải chuyện đùa trên Internet hay viết báo tự ca ngợi thần dược được.
Ví dụ loại thuốc ngừa thai lừng danh là: Depot-Prova (chích một mũi ngừa thai được 3 tháng, màu trắng sữa đục). Được công ty Pfitzer phát hành với sự cho phép của FDA.
Nay tập đoàn dược phẩm Pfitzer đang đối mặt với “Class Action Law Suit” lên đến vài tỷ dollars, vì biến chứng của những phụ nữ dùng thuốc nầy lâu năm như: xương dễ gẫy, điếc tai, trầm cảm…
Nói tóm lại:
1.- Pharmacologist (Dược sĩ bào chế thuốc) là dược sĩ chuyên về loại thuốc mà nhóm của mình tìm tòi, thử nghiệm trên chuột, chó, khỉ và bệnh nhân. Nghĩa là thuốc ấy tác dụng lên cơ thể hay cơ thể bị ảnh hưởng bởi thuốc ấy ra sao. Cuộc đời Pharmacologist dính liền với phòng thí nghiệm bào chế thuốc. Cho dù mình khám phá ra loại thuốc ấy do công lao của mình, cũng không thể lên báo chí loan báo thuốc ấy là của mình làm ra.
Ví dụ thuốc cường dương nổi tiếng Viagra là do tập đoàn Dược phẩm Pfitzer Pharmaceutical Company tung ra. Chớ chúng ta không biết tên người chế ra thuốc nầy tại Phòng Labs của Pfitzer tại Groton / Connecticut / USA.
Viagra lừng danh siêu hạng cường dương.
2.- Pharmacist (Dược sĩ bán thuốc) là dược sĩ biết về loại thuốc ấy tác dụng với bệnh nhân hàng ngày ra sao, mặc dầu thuốc ấy được cơ quan FDA Hoa kỳ chấp thuận cho mình bán theo toa bác sĩ điều trị bệnh nhân ấy. Đời dược sĩ liên quan đến tiệm thuốc tây hay phòng phát thuốc trong bệnh viện. Nếu mở tiệm bán thuốc tây thì Pharmacist liên quan đến tiền bạc bán thuốc ấy cho tiệm của mình. Trách nhiệm chánh là bác sĩ cho toa, trách nhiệm phụ của mình là cho đúng cân lượng theo toa của bác sĩ. Dính líu đến luật pháp là bán thuốc không theo toa bác sĩ, bán loại thuốc có chất gây nghiện mà không báo cáo cho FDA biết, mặc dầu có toa bác sĩ ký cho bệnh nhân.
Hôm nay các tin tức lớn liên quan đến 1 dược sĩ pharmacologist bị án tù tại Anh quốc vì tội chỉnh sửa, man trá trong dữ liệu data chế thuốc của mình. Đây là mẫu thuốc của tụi lang băm Made in China bán tại Little Saigon hay tại Cộng đồng Việt kiều:
Thuốc trị đường trong máu (Diabetes). Bạn đọc được chữ Tàu nầy hay không?
Những loại thuốc mà Made in Trung Cộng tung ra thị trường Việt kiều tại Mỹ, nếu có chuyện, bệnh nhân chết, thì đừng có thưa FBI hay chính quyền Hoa kỳ làm gì. Bệnh nhân chết, người nhà muốn thưa hãng điều chế thuốc nầy thì đơn thưa phải gởi về Bắc kinh China mới xong. Hãng chế thuốc nầy thường nằm trong hẻm tối tăm, không có bảng hiệu chi cả. Tổng công ty phát hành tại China, đừng hy vọng gọi họ mà họ trả lời.
Nếu không tin bạn cứ email về cơ quan Y tế Hoa kỳ mà hỏi: “Nếu tôi uống thuốc nầy, bị biến chứng thì Bộ Y Tế Hoa kỳ có bắt tụi lang băm Made in China nầy đền cho chúng tôi vài chục triệu dollars được hay không?”. Bạn cũng có thể hỏi những Pharmacy Việt Nam hay những Pharmacy của USA thì rõ lập tức.
Trong đơn thưa nhóm lang băm Việt Nam bán thuốc cho Chệt Trung Cộng thì cần phải có giấy chứng nghiệm của cơ quan giải phẫu tử thi, ghi rõ độc tố gì, nhân chứng, vật chứng cùng giấy mua thuốc và nhân chứng là bệnh nhân uống thuốc nầy mới tạo nên cái chết cho bệnh nhân…
Nhưng những chứng cớ nầy rất tốn tiền, phải trả trước cho phòng giảo nghiệm gan + thận + óc của tử thi bệnh nhân. Nếu thắng kiện thì cứ mua vé máy bay USA sang China, rồi vác đơn đòi tiền đến hẻm tối tăm mà đòi tiền chủ tiệm chế thuốc đó. Khi nghe bị Hoa Kỳ kiện thì chủ tiệm Chệt Trung cộng dọn mẹ nó đi mất tiêu rồi, trát đòi của cơ quan chính quyền Trung cộng sẽ ghi là: “Không có chủ nơi đây! Chủ dọn mất từ 4 tháng trước“. Đúng là kiện củ khoai!!!
Như vậy bệnh nhân chết oan vì những tên lang băm Việt kiều 6 tháng châm cứu sẽ ngậm hờn nơi chín suối. Nên khuyên oan hồn ấy kiếp sau nên đầu thai thành mọi ở truồng, khỏi uống thuốc Trung cộng làm chi cho chết oan.
Dưới đây là một tin mới hôm qua tại BBC Online phát ra.
Một dược sĩ chế thuốc vô lương tâm tại Anh quốc, bị tù và đời đời mất bằng hành nghề. Nhà Khoa học Điều chế thuốc trị Ung Thư đi tù vì man trá của mình
(cảnh cáo luôn 1 bác sĩ VN tâm thần cứ lải nhải là mình đã phát minh ra thuốc trị Ung thư tại Canada):
Nhà khoa học (pharmacologist) đi tù vì làm giả kết quả thử nghiệm thuốc trị bệnh ung thư.
Một nhà khoa học đang nghiên cứu về thuốc thử nghiệm chống ung thư đã trở thành người đầu tiên ở Anh phải đi tù vì làm giả kết quả.
Nhà nghiên cứu (pharmacologist) Steven Eaton bị phát hiện đã bịa đặt kết qủa thử nghiệm một loại thuốc chống ung thư mới.
Steven Eaton, 47 tuổi, bị kết án 3 tháng tù giam – mức phạt tối đa dành cho tội danh làm giả các kết quả thử nghiệm thuốc. Chánh án Tòa án Edinburgh Michael O’Grady tuyên bố, nếu âm mưu thành công, Eaton có thể đã gây tổn hại cho sức khỏe của các bệnh nhân ung thư.
Theo hồ sơ tòa án, năm 2009, khi đang làm việc cho chi nhánh của công ty dược phẩm Mỹ Aptuit ở Edinburgh (Anh), Eaton đã nảy ra mưu đồ bất lương với hy vọng giành được tài trợ cho việc thử nghiệm loại thuốc ông ta đang nghiên cứu trên người.
Eaton đã bịa đặt thông tin về loại thuốc mới nhằm thuyết phục ban lãnh đạo Aptuit cho phép các bệnh nhân ung thư thử nghiệm dùng loại dược phẩm này. Cụ thể là, trong khi nghiên cứu sức khỏe của các con chuột thí nghiệm, ông ta tuyên bố, kết quả kiểm nghiệm cho thấy chất thử nghiệm an toàn cho việc dùng thử ở người. Eaton bị bắt khi giới chức trong công ty Aptuit nghi ngờ những việc ông ta đang làm và báo cáo vụ việc lên các ủy ban giám sát thuộc Cơ quan quản lý dược phẩm và thiết bị y tế Anh. Các điều tra viên phát hiện, Eaton đã báo cáo có chọn lọc dữ liệu nghiên cứu kể từ năm 2003.
Eaton lĩnh án tù ở Edinburgh sau khi bị kết án hồi tháng trước theo Các quy định về cách thức thí nghiệm đúng đắn năm 1999. Ông ta là người thứ hai ở Anh bị truy tố theo luật này nhưng là người đầu tiên tại đảo quốc sương mù phải “bóc lịch” vì vi phạm luật thí nghiệm.
Tuy nhiên, Chánh án O’Grady cho rằng khung hình phạt tù theo luật vẫn quá nhẹ đối với các tội danh như của Eaton.
Ông O’Grady nói tại phiên xử Eaton: “Nếu không thử nghiệm dược phẩm một cách đúng đắn, anh chắc chắn có thể gây hại cho các bệnh nhân ung thư. Tại sao một người được học cao và có kinh nghiệm như anh lại có thể bắt tay thực hiện một việc làm (bất lương) như vậy là không thể lý giải được”. Sau đây là Anh ngữ BBC (bạn có thể Google đoạn văn Scientist Stven Eaton Jailed là ra nhiều trên báo chí, TiVi, Internet): Scientist Steven Eaton jailed
BS Lê Văn Sắc
http://baomai.blogspot.com.au/2014/07/than-duoc-cua-cac-lang-bam.html